Cơ sở khoa học của việc phân cấp quản lý biên chế cho chính quyền địa phương
Chủ nhiệm:
Phạm Minh Tạo
Năm đăng ký:
2002
Năm nghiệm thu:
2005
Tóm tắt:
Cơ sở khoa học của việc phân cấp quản lý biên chế cho chính quyền địa phương
Chủ nhiệm đề tài: Phạm Minh Tạo
Năm đăng ký: 2002
Năm nghiệm thu: 2005
Xếp loại: Tốt
Mục tiêu của đề tài:
Nghiên cứu phân tích cơ sở lý luận và thực tiễn về quản lý biên chế cho chính quyền địa phương, để xuất một số giải pháp nhằm hoàn thiện việc phân cấp quản lý biên chế cho chính quyền địa phương phù hợp với cơ chế quản lý mới hiện nay ở nước ta.
Kết cấu của đề tài: gồm 3 chương
Chương 1: Cơ sở lý luận về phân cấp quản lý biên chế sự nghiệp cho chính quyền địa phương.
Chương 2: Thực trạng phân cấp quản lý biên chế sự nghiệp cho chính quyền địa phương ở nước ta.
Chương 3: Giải pháp hoàn thiện việc phân cấp quản lý biên chế sự nghiệp cho chính quyền địa phương ở nước ta.
Những nội dung chính của đề tài
Chương 1, đề tài đề cập đến một số vấn đề mang tính chất cơ sở lý luận về phân cấp quản lý biên chế sự nghiệp cho chính quyền địa phương.
Làm rõ một số thuật ngữ
- Phân cấp- phân cấp quản lý;
- Phân quyền- phân quyền quản lý;
- Đơn vị sự nghiệp;
- Đơn vị sự nghiệp dịch vụ công của nhà nước;
- Biên chế- biên chế sự nghiệp.
Về tên gọi và các loại hình tổ chức sự nghiệp dịch vụ công như: hệ thống các tổ chức sự nghiệp giáo dục- đào tạo, y tế và một số tổ chức sự nghiệp khác; các tổ chức nghiên cứu khoa học.
Đề tài đưa ra 5 nội dung cụ thể của phân cấp quản lý biên chế sự nghiệp cho chính quyền địa phương, bao gồm: phân cấp việc xây dựng và tổ chức thực thi chính sách biên chế sự nghiệp; phân cấp xây dựng kế hoạch biên chế; phân cấp sử dụng biên chế; phân cấp công tác thanh tra, kiểm tra việc chấp hành các chế độ quản lý, sử dụng biên chế; phân cấp giải quyết các khiếu nại, tố cáo vi phạm trong việc quản lý, sử dụng biên chế.
Chương 2, đề tài tập trung phân tích thực trạng của công tác phân cấp quản lý biên chế sự nghiệp chính quyền địa phương ở Việt Nam.
- Thực trạng của hệ thống các văn bản quản lý ở cấp Trung ương và địa phương cho thấy, hiện nay số lượng văn bản hướng dẫn quá nhiều, tản mạn. Nhiều văn bản đã quá cũ nhưng chưa được bổ sung cho phù hợp với thực tế; chẳng hạn như các văn bản quy định về định mức lao động được xây dựng và ban hành từ những năm 1975, trong đó nhiều nội dung, nhiều loại hình sự nghiệp không được đề cập. Về nội dung văn bản Trung ương còn giữ nhiều quyền, quy định sâu, chi tiết về những việc mà nếu để Uỷ ban nhân dân tỉnh quy định sẽ cụ thể, phù hợp với thực tế, linh hoạt hơn. Ngược lại, có những vấn đề ngoài phạm vi, khả năng của chính quyền địa phương cần phải điều chỉnh ở tầm vĩ mô thì Trung ương lại chưa quan tâm giải quyết đồng bộ.
- Thực trạng phân cấp quản lý biên chế sự nghiệp cho chính quyền địa phương, bên cạnh những mặt tích cực như việc quản lý tập trung, thống nhất ở Trung ương về biên chế sự nghiệp của địa phương đã giúp cho Chính phủ và các cơ quan nhà nước nắm được thông tin kịp thời, chính xác trong việc hoạch định chính sách phát triển kinh tế - xã hội, kịp thời có sự điều tiết cả về ngân sách cũng như nguồn nhân lực đối với những địa phương còn khó khăn, đặc biệt là các vùng sâu, vùng xa, thực hiện được tính công bằng xã hội. Những hạn chế được nhóm tác giả chỉ ra, đó là: hệ thống chính sách, pháp luật về quản lý biên chế còn thiếu sự thống nhất, do vậy mỗi địa phương có cách thức quản lý và mức độ phân cấp giữa các cấp, các ngành trong không giống nhau, dẫn đến tình trạng tính pháp lý của các thủ tục về tuyển dụng, bổ nhiệm, nâng lương đối với cán bộ, công chức, viên chức giữa các địa phương chỉ có hiệu lực trong phạm vi từng tỉnh, từng huyện, gây phiền hà, ách tắc trong công tác luân chuyển, điều động giữa các vùng, miền, địa phương trong cả nước. Hệ thống bộ máy quản lý về biên chế sự nghiệp của địa phương hiện nay chưa phát huy hết vai trò, nhiệm vụ quản lý. Thủ tục hành chính về tuyển dụng, sử dụng biên chế của các địa phương còn quá rườm rà, nhiều đầu mối, tầng nấc.
Nhóm nghiên cứu đã chỉ ra một số nguyên nhân như: trong quản lý còn quá xem nặng các đơn vị sự nghiệp công, ít quan tâm tới các cơ sở bán công, dân lập, tư thục... hệ thống các văn bản pháp luật về quản lý và phân cấp quản lý biên chế còn thiếu, chưa đồng bộ, nhiều nội dung chưa rõ ràng, không phù hợp với thực tế, công tác thanh tra, kiểm tra, giám sát còn hạn chế.
Chương 3, đề tài đã trình bày một số giải pháp cho việc hoàn thiện phân cấp quản lý biên chế sự nghiệp cho chính quyền địa phương hiện nay:
+ Đổi mới tư duy phân cấp.
+ Hoàn thiện chính sách và thể chế về phân cấp.
+ Hoàn thiện hệ thống tổ chức bộ máy quản lý và sử dụng biên chế sự nghiệp.
+ Phân định chức năng, nhiệm vụ, quyền hạn, trách nhiệm của các cấp trong quản lý biên chế sự nghiệp.
+ Hoàn thiện cơ chế kiểm tra, thanh tra.
Thành viên đề tài:
Từ khóa: