Cơ sở khoa học của việc đào tạo, bồi dưỡng cán bộ chính quyền cơ sở cấp xã
Chủ nhiệm:
TS. Trần Quang Minh
Năm đăng ký:
1998
Năm nghiệm thu:
2001
Tóm tắt:
Cơ sở khoa học của việc đào tạo, bồi dưỡng cán bộ chính quyền cơ sở cấp xã
Chủ nhiệm đề tài: TS. Trần Quang Minh
Năm đăng ký: 1998
Năm nghiệm thu: 2001
Xếp loại: Tốt
Mục tiêu của đề tài:
Phân tích cơ sở lý luận và thực tiễn của công tác đào tạo, bồi dưỡng cán bộ chính quyền cơ sở. Đưa ra những giải pháp, kiến nghị nhằm tăng cường tính khoa học của công tác đào tạo, bồi dưỡng cán bộ chính quyền cơ sở.
Kết cấu của đề tài:gồm 3 chương
Chương 1: Một số vấn đề chung về chính quyền cơ sở, cán bộ chính quyền cơ sở và đào tạo, bồi dưỡng cán bộ chính quyền cơ sở.
Chương 2: Những yếu tố cơ bản quyết định tính khoa học của công tác đào tạo, bồi dưỡng cán bộ chính quyền cơ sở nước ta hiện nay.
Chương 3: Một số giải pháp tăng cường tính khoa học và hiệu quả của công tác đào tạo bồi dưỡng nâng cao năng lực đội ngũ cán bộ chính quyền cơ sở.
Những nội dung chính của đề tài
Trong chương 1, đề tài đã hệ thống hoá lại các vấn đề cơ bản về chính quyền cơ sở và công tác đào tạo, bồi dưỡng cán bộ chính quyền cơ sở thông qua việc đưa ra một loạt các khái niệm về chính quyền cơ sở và vị trí, vai trò của chính quyền cơ sở; khái niệm về cán bộ chính quyền cơ sở; khái niệmvề đào tạo, bồi dưỡng và tính đặc thù trong hoạt động đào tạo, bồi dưỡng cán bộ chính quyền cơ sở.
Chính quyền cơ sở bao gồm xã, phường, thị trấn (gọi chung là cấp xã) là những đơn vị hành chính cơ sở, trực tiếp quan hệ với dân. Chính quyền cơ sở thực hiện chức năng quản lý nhà nước ở cấp xã nhằm đảm bảo cho Hiến pháp và pháp luật được tôn trọng và chấp hành nghiêm chỉnh ở địa phương...
Chính quyền cơ sở có vị trí, vai trò quan trọng không thể thiếu của hệ thống chính quyền nhà nước, đây là cấp chính quyền gần dân nhất, là cơ sở nền tảng của toàn bộ bộ máy nhà nước, quyết định đến sự ổn định và phát triển của một đất nước.
Đề tài đã giới hạn khái niệm cán bộ chính quyền cơ sở bao gồm: đại biểu HĐND, thành viên UBND và các chức danh chuyên môn thuộc UBND xã, giúp cho việc nghiên cứu tập trung chủ yếu vào cán bộ chính quyền cơ sở, hạn chế sự dàn trải sang các bộ phận khác trong hệ thống chính trị ở cơ sở hiện nay.
Chương 2, nhóm nghiên cứu đã phân tích những yếu tố cơ bản quyết định tính khoa học của công tác, đào tạo, bồi dưỡng cán bộ chính quyền cơ sở nước ta hiện nay. Đây là một hoạt động mang tính khoa học, do vậy nó phải dựa vào những căn cứ khoa học và các yếu tố quyết định tính khoa học đó bao gồm: thực trạng của đội ngũ cán bộ chính quyền cơ sở; nhiệm vụ của thời kỳ đẩy mạnh công nghiệp hoá, hiện đại hoá đất nước đặt ra yêu cầu đối với vấn đề đào tạo, bồi dưỡng đội ngũ cán bộ chính quyền cơ sở.
Thực trạng của đội ngũ cán bộ chính quyền cơ sở được chứng minh bằng những số liệu thống kê có tính cập nhật và thuyết phục, phản ánh được trình độ văn hoá, lý luận chính trị, quản lý nhà nước và chuyên môn nghiệp vụ của đội ngũ này còn rất thấp. Đề tài đề cập đến sự phân biệt tương đối giữa trình độ đào tạo với năng lực của đội ngũ cán bộ chính quyền cơ sở, chính sự phân biệt tương đối này là sự cần thiết để khẳng định người cán bộ cần phải có cả trình độ và năng lực,việc thiếu một trong hai yếu tố đó hoặc kém về cả hai mặt đã dẫn đến thực trạng có khoảng 60-70% số cán bộ chính quyền cơ sở tỏ ra bất cập với tình hình và nhiệm vụ mới.
Đề tài chú trọng phân tích những yếu tố của thời kỳ mới, có tác động rõ nét đến hoạt động của đội ngũ cán bộ chính quyền cơ sở, đó không chỉ là những tiến bộ về mặt kinh tế, xã hội, tri thức mà còn là sự chuyển đổi từ xã hội luân lý sang xã hội pháp lý, điều này đã và đang ảnh hưởng sâu sắc đến phong cách làm việc theo kiểu kinh nghiệm, theo đạo lý, lệ làng còn nặng nề ở nước ta.
Thực trạng công tác đào tạo, bồi dưỡng cán bộ chính quyền cơ sở hiện nay còn nhiều bất cập ở nhiều nội dung như: chương trình, giáo trình giảng dạy, cơ sở vật chất, đội ngũ giảng viên, công tác quản lý nhà nước ở lĩnh vực này. Việc đào tạo, bồi dưỡng cán bộ chính quyền cơ sở hiện nay còn rất lãng phí, bởi vì sau mỗi kỳ bầu cử, số cán bộ tái cử chỉ chiếm dưới 50%, mỗi năm chỉ có 20% số cán bộ được cử đi đào tạo, bồi dưỡng nên có những người đến năm cuối cùng của nhiệm kỳ mới được đào tạo; việc đào tạo bồi dưỡng không thiết thực, còn nặng về lý thuyết, thiếu kỹ năng thực hành; việc quản lý nhà nước trên lĩnh vực này còn chồng chéo, lúng túng.
Trên cơ sở phân tích thực trạng , chương 3 đề tài đã đưa ra hệ thống giải pháp có tính khả thi nhằm tăng cường tính khoa học của công tác đào tạo, bồi dưỡng cán bộ chính quyền cơ sở như: xây dựng hệ thống tiêu chuẩn chức danh cán bộ chính quyền cơ sở; nâng cao năng lực và chất lượng quản lý nhà nước về công tác đào tạo, bồi dưỡng cán bộ chính quyền cơ sở; củng cố và tăng cường chất lượng hoạt động của hệ thống các cơ sở đào tạo, bồi dưỡng cán bộ chính quyền cơ sở; tăng cường đầu tư, tạo nguồn kinh phí cho hoạt động đào tạo, bồi dưỡng cán bộ chính quyền cơ sở.
Thành viên đề tài:
Từ khóa: