Nền kinh tế hiện đại của mỗi quốc gia gồm 3 khu vực lớn là: khu vực nông nghiệp, khai khoáng, khu vực công nghiệp và khu vực dịch vụ, khoa học. Kinh tế dịch vụ thuộc khu vực thứ ba (Tertiary sector)1. Bên cạnh đó, chúng ta đều biết rằng kết cấu của một quốc gia hiện đại bao gồm 3 khối: nhà nước, thị trường và xã hội công dân2. Cùng một loại dịch vụ nhưng ở mỗi khối đều có đặc tính riêng biệt, trong đó không thể không kể đến dịch vụ công. Dịch vụ công là các dịch vụ do Chính phủ cung cấp hoặc do các doanh nghiệp, tổ chức xã hội, tư nhân được Nhà nước uỷ quyền để thực hiện nhiệm vụ do pháp luật quy định, phục vụ trực tiếp những nhu cầu thiết yếu của cộng đồng, công dân; theo nguyên tắc không vụ lợi; đảm bảo sự công bằng và ổn định xã hội3. Tuy nhiên, trên thực tế, quá trình cung cấp dịch vụ công của chính phủ đến người dân, cũng như trong quá trình người dân sử dụng dịch vụ, phát sinh nhiều ngoại ứng. Có những ngoại ứng tích cực nhưng cũng có những ngoại ứng tiêu cực, ảnh hưởng không tốt đến xã hội nói chung và tạo thành các vấn đề xã hội.