Cơ sở khoa học của quản lý nhà nước về tín ngưỡng ở Việt Nam.
Chủ nhiệm:
Ths.Nguyễn Xuân Hà
Năm đăng ký:
2013
Năm nghiệm thu:
2016
Tóm tắt:
1. Mục tiêu của đề tài
Làm rõ những vấn đề lý luận, thực trạng pháp luật và thực tiễn quản lý nhà nước đối với hoạt động tín ngưỡng ở Việt Nam, từ đó đề xuất giải pháp nhằm nâng cao vai trò quản lý nhà nước đối với hoạt động tín ngưỡng ở nước ta hiện nay.
2. Kết cấu của đề tài
Ngoài phần mở đầu và kết luận, phụ lục, tài liệu tham khảo, đề tài kết cấu gồm 3 chương:
Chương 1: Cơ sở lý luận quản lý nhà nước về tín ngưỡng.
Chương 2: Thực trạng quản lý nhà nước về tín ngưỡng ở Việt Nam.
Chương 3: Dự báo xu hướng, giải pháp, kiến nghị về công tác quản lý nhà nước đối với các hoạt động tín ngưỡng.
3. Nội dung chính của đề tài
a, Chương 1, phân tích khái niệm tín ngưỡng cùng với vai trò và chức năng của tín ngưỡng, trong đó xác định tín ngưỡng có một số chức năng chính như: giáo dục, điều chỉnh hành vi; giao tiếp; bảo đảm tính kế tục lịch sử; tổ chức xã hội và liên kết cộng đồng. Bên cạnh đó, nhóm nghiên cứu cũng đã chỉ ra được sự khác nhau giữa tín ngưỡng, tôn giáo và mê tín; đồng thời đề tài đã khảo cứu, mô tả được một số loại hình tín ngưỡng ở Việt Nam như tín ngưỡng thờ cúng tổ tiên, tín ngưỡng thờ thần – thánh và tín ngưỡng nghề nghiệp. Với mỗi loại hình tín ngưỡng nêu ra, đề tài đều phân tích cụ thể về khái niệm, đặc điểm, nguồn gốc, hiện trạng, xu hướng, vai trò và chức năng xã hội, văn hóa của loại hình tín ngưỡng đó.
b, Chương 2, làm rõ thực trạng quy định pháp luật về tín ngưỡng và thực trạng hoạt động tín ngưỡng ở Việt Nam cũng như công tác quản lý nhà nước đối với hoạt động tín ngưỡng. Trong đó, đề tài đã tập trung phân tích hoạt động tín ngưỡng tại các cơ sở là di tích lịch sử, văn hóa và chưa là di tích lịch sử, văn hóa; đồng thời chỉ ra thực trạng công tác quản lý tín ngưỡng nói chung và ở một số địa phương nói riêng như Phú Thọ, Bắc Ninh, Hải Phòng, Quảng Ninh và Thành phố Hồ Chí Minh. Qua đó, chỉ ra một số mặt tồn tại, hạn chế và nêu nguyên nhân của những tồn tại, hạn chế đó.
c, Chương 3, đưa ra những dự báo về xu hướng hoạt động tín ngưỡng ở Việt Nam trong thời gian tới và những vấn đề đặt ra cần quan tâm giải quyết. Trên cơ sở đó, nhóm tác giả xác định các giải pháp và kiến nghị nhằm nâng cao hiệu quả quản lý nhà nước đối với hoạt động tín ngưỡng ở Việt Nam hiện nay. Cụ thể gồm 05 nhóm giải pháp sau: Một là: Tiếp tục hoàn thiện hệ thống chính sách, pháp luật về tín ngưỡng. Hai là: Về phân công, phân cấp trong công tác quản lý đối với hoạt động tín ngưỡng. Ba là: Đổi mới quản lý nhà nước về tín ngưỡng. Bốn là: Về xây dựng đội ngũ cán bộ làm công tác quản lý nhà nước đối với hoạt động tín ngưỡng. Năm là: Các giải pháp khác.
Đề tài cũng đã đề xuất một số kiến nghị đối với Trung ương và địa phương. Trong đó, đáng chú ý là kiến nghị đối với Quốc hội chỉ đạo các ngành chức năng xây dựng luật về tín ngưỡng, tôn giáo. Đối với Chính phủ, giao Bộ Nội vụ tham mưu xây dựng đề án về bộ máy hành chính các cấp trong đó có bộ phận quản lý về tín ngưỡng, chuyển nội dung quản lý liên quan đến hoạt động tín ngưỡng sang ngành văn hóa để thống nhất đầu mối quản lý.
Thành viên đề tài:
Từ khóa: