Sử dụng ngôn ngữ trong văn bản hành chính (qua khảo sát văn bản hành chính của Ủy ban nhân dân cấp xã ở tỉnh Quảng Nam và thành phố Đà Nẵng).
Chủ nhiệm:
Ths. Trương Thị Thuỷ
Năm đăng ký:
2014
Năm nghiệm thu:
2017
Tóm tắt:
1. Mục tiêu của đề tài
Khảo sát, đánh giá thực trạng sử dụng ngôn ngữ trong các văn bản hành chính do UBND cấp xã ban hành, từ đó đề xuất các giải pháp nâng cao chất lượng sử dụng ngôn ngữ trong văn bản hành chính, góp phần đảm bảo tính chính xác và hiệu quả của văn bản hành chính; đồng thời phục vụ cho việc giảng dạy môn Tiếng Việt thực hành và Kĩ thuật soạn thảo văn bản trong Trường Đại học Nội vụ Hà Nội.
2. Kết cấu của đề tài
Ngoài phần mở đầu và kết luận, phụ lục, tài liệu tham khảo, đề tài kết cấu gồm 3 chương:
Chương 1: Một số vấn đề lí luận về sử dụng ngôn ngữ trong văn bản hành chính.
Chương 2: Thực trạng sử dụng ngôn ngữ trong văn bản hành chính của Ủy ban nhân dân cấp xã ở tỉnh Quảng Nam và thành phố Đà Nẵng.
Chương 3: Giải pháp nâng cao chất lượng sử dụng ngôn ngữ trong văn bản hành chính do Ủy ban nhân dân cấp xã ban hành.
3. Nội dung chính của đề tài
a, Chương 1, nghiên cứu một số vấn đề lí luận về sử dụng ngôn ngữ trong văn bản hành chính: Phân tích một số khái niệm liên quan: Văn bản hành chính, Ngôn ngữ văn bản hành chính; Đặc trưng và chức năng của ngôn ngữ trong văn bản hành chính; Tầm quan trọng của việc sử dụng đúng ngôn ngữ trong văn bản hành chính; Các nhân tố tác động đến sử dụng ngôn ngữ trong văn bản hành chính; Yêu cầu về sử dụng ngôn ngữ trong văn bản hành chính. Qua nghiên cứu, đề tài cho thấy việc sử dụng ngôn ngữ trong văn bản hành chính đòi hỏi sự lựa chọn từ, ngữ, câu, đoạn, thể thức…một cách hết sức khắt khe, cẩn trọng bởi tính chính xác, nghiêm túc và hiệu lực pháp lý của nó. Tuỳ theo thể loại, phạm vi và đối tượng tác động của văn bản mà người soạn thảo sử dụng ngôn ngữ và cách hành văn sao cho phù hợp để đạt được mục đích của chủ thể ban hành. Ngôn ngữ sử dụng phải chính xác, phổ thông, diễn đạt phải đơn giản, dễ hiểu. Nội dung văn bản phải được diễn đạt một cách rõ ràng, dễ hiểu, phù hợp với trình độ dân trí, sao cho mọi đối tượng có liên quan đến việc chấp hành và thi hành văn bản đều có thể nắm hiểu nội dung văn bản được đúng đắn và thống nhất.
b, Chương 2, phân tích thực trạng sử dụng ngôn ngữ trong văn bản hành chính của Ủy ban nhân dân cấp xã ở tỉnh Quảng Nam và thành phố Đà Nẵng. Ở chương này, đề tài đã đưa ra kết quả khảo sát thực trạng sử dụng ngôn ngữ trong các văn bản hành chính của tỉnh Quảng Nam và thành phố Đà Nẵng; những hạn chế và nguyên nhân của những hạn chế trong sử dụng ngôn ngữ ở các văn bản hành chính. Qua khảo sát cho thấy được những hạn chế trong sử dụng ngôn ngữ ở các văn bản hành chính hiện nay là về chính tả, về dùng từ, về viết câu, về xây dựng đoạn văn và văn bản. Và nguyên nhân chủ yếu của những hạn chế trong sử dụng ngôn ngữ trong văn bản hành chính là do năng lực sử dụng ngôn ngữ của người soạn thảo; bên cạnh đó còn do quy định pháp lí, do chế tài trách nhiệm của các chủ thể soạn thảo, kí ban hành văn bản và do quy định về kiểm tra, thẩm định.
Phần lớn các ý kiến đều cho rằng cần nâng cao nhận thức về vai trò của ngôn ngữ trong văn bản hành chính, hoàn thiện các quy định pháp luật liên quan đến sử dụng ngôn ngữ trong soạn thảo các văn bản hành chính; cũng như nâng cao năng lực sử dụng ngôn ngữ trong văn bản hành chính cho đội ngũ cán bộ, công chức là các giải pháp hữu hiệu để nâng cao chất lượng sử dụng ngôn ngữ trong văn bản hành chính do Uỷ ban nhân dân cấp xã ban hành.
c, Chương 3, đề tài đã đề xuất 02 nhóm giải pháp nhằm nâng cao chất lượng sử dụng ngôn ngữ trong văn bản hành chính do Uỷ ban nhân dân cấp xã ban hành, cụ thể: Một là, nâng cao năng lực sử dụng ngôn ngữ trong văn bản hành chính cho đội ngũ cán bộ, công chức Uỷ ban nhân dân cấp xã: Trang bị kiến thức nền về ngôn ngữ hành chính cho mọi công dân từ chương trình phổ thông; Tăng cường công tác đào tạo, bồi dưỡng về kiến thức ngôn ngữ hành chính và kĩ năng soạn thảo văn bản hành chính; Nâng cao ý thức trách nhiệm của cán bộ, công chức cấp xã trong việc soạn thảo và ban hành văn bản. Hai là, hoàn thiện các quy định pháp luật liên quan đến sử dụng ngôn ngữ trong soạn thảo văn bản hành chính: Quy định chuẩn hóa chính tả trong văn bản hành chính; Quy định chuẩn hóa từ ngữ trong văn bản hành chính; Quy định chuẩn hóa câu trong văn bản hành chính; Quy định chuẩn hóa bố cục nội dung văn bản hành chính.
Thành viên đề tài:
Từ khóa: